Chiều Trên Quê Hương

Dạo ấy quê hương mỗi xế chiều
Hoàng hôn chầm chậm bóng tà xiêu
Rì rào gió thoảng mơn đồng nội
Lửng thửng tôi mang thả cánh diều
Cánh lướt êm đềm phiêu bạc quá
Tôi ngồi lặng lẽ ước mơ nhiều
Theo mây bay khắp phương trời lạ
Bây giờ luân lạc nhớ quê yêu!

       Bạch-Loan (13/08/04)